Điều ấn tượng nhất khi đặt chân xuống Séc là giá cả, rất rẻ, bia rất rẻ (rẻ hơn nước lọc); và có lẽ vậy nên nếu đi dạo một vòng quanh bến xe thì có thể thấy một mùi khá… quen thuộc ở những bến xe quê nhà, nơi mà có thể tự do giải phóng nước thừa ở bất cứ đâu.
Dù hostel mình đặt chỉ cách bến xe khoảng 20 phút đi bộ trên một đường thẳng tắp, nhưng mình nhất định sẽ đi theo ba cạnh còn lại của hình vuông. Vậy là băng qua Old town, ra cầu Charles, vòng qua dancing house và trở ngược lại hostel. Kể ra cũng khá mệt rồi nhưng tới đâu cũng muốn dừng lại chụp ảnh vì Prague buổi tối quá đẹp, và cũng vì mình không chắc chắn tối mai có ở lại đây không; nhưng vì thấy Prague đẹp quá nên hôm sau quyết định ở lại 🙂
Prague nhỏ, cũng chỉ cỡ 36 phố phường Hà Nội thôi nên đi chơi rất tiện, thông thường thì free walking tour chỉ mất khoảng 3 giờ để đi qua những chỗ must see, nhưng nếu có nhiều thời gian hơn để tận hưởng thì có lẽ cả tuần cũng rất ổn. So với các thành phố đẹp ở châu Âu thì Prague khá nhỏ, phù hợp để đi bộ, nhưng nếu muốn nhanh hơn, chúng ta có thể chọn đi xe điện.
Hoặc sang chảnh hơn thì đi ô tô, cũng rẻ đến bất ngờ
Prague có gì? Nổi tiếng nhất là bia. Bia có tới cả trăm loại và rất rẻ, chỉ cỡ khoảng 1€ / cốc, vào bar lớn thì khoảng 2€ / cốc. Đáng buồn là mình không có sở trường đánh giá và thưởng thức bia nên cũng không thấy quá hứng thú. Bia dù có rẻ lắm thì cũng có uống thay nước lọc được đâu? Cơ mà đáng mừng là nước lọc cũng rẻ, tiếc là các bạn dùng đồng tiền riêng, và ít cho trả bằng thẻ nên hơi mất cảm tình (một bao thuốc giá 80 đồng nhưng nếu mình bảo trả bằng thẻ, các bạn sẵn sàng tình 100 đồng ngay). Nhưng không sao, tiền Séc tính ra cỡ khoảng 1,000 VND, vậy cũng cho dễ quy ra tiền tiêu hàng ngày.
Nổi tiếng thứ nhì thì chắc là một loạt những địa điểm như cầu Charles, lâu đài Prague, đồng hồ con gà…
Old town
Kiểu như 36 phố phường Hà Nội ấy mà, khu trung tâm thời xưa, nổi tiếng nhất ở đây là đồng hồ con gà nằm trong quảng trường. Cái quảng trường bé xíu, nhưng ngồi đây vào ngày nắng thì thích lắm.
Chịu các bạn luôn, toàn bổ củi nướng thịt ngay trong quảng trường trung tâm, khói nghi ngút. Nhưng đây là món đặc sản của Séc đấy nhé.
Đồ thuỷ tinh
Đây là điều mình ấn tượng nhất, bởi dù không có kiến thức gì về lĩnh vực này nhưng lần đầu tiên nhìn thấy đồ thuỷ tinh ở Séc mình đã thấy nó rất, rất đẹp, tinh tế và khác biệt so với thuỷ tinh ở những nơi mình đã đi qua. Rất khó để mô tả hay đánh giá vì mình không có nhiều kiến thức lắm, thuỷ tinh ở Séc cũng không quá khác biệt về kiểu dáng, tạo hình nhưng chỉ nhìn qua đã thấy sự tinh tế khác hẳn; kiểu như cũng là cái điện thoại nhưng nhìn iPhone vẫn thấy tinh tế hơn (so sánh hơi khập khiễng, nhưng đại loại thế, vì mình chỉ cảm nhận chứ không miêu tả được). Mình chưa nghe nói về ngành thuỷ tinh ở Séc bao giờ nên khá bất ngờ khi lần đầu tiếp xúc.
Chụp lén
Cầu Charles
Nói đến Prague thì phải nói tới cầu Charles, cây cầu xuất hiện trong bộ phim Mission Impossible. Khi mình tới Prague mới nhận ra nhiều chỗ “trông quen quen”, sau về coi lại mới biết là có nhiều bộ phim nổi tiếng đã từng quay ở đây.
Cầu Charles nối hai bên bờ sông Vitava, nối khu old town sang lâu đài Prague. Cũng giống nhiều cây cầu ở châu Âu, cầu Charles khá đẹp, có nhiều tượng trên thành cầu. Nhưng bên ngoài thì cũng không được đẹp như trong ảnh hay trên phim đâu, vì lúc nào cũng đông kín người. Và cũng giống như hàng trăm bức tượng trên hàng chục cây cầu khác ở châu Âu, những bức tượng ở đây cũng có một phần bị nhẵn thín vì mọi người sờ vào lấy may nhiều quá, nên trông buồn cười lắm.
Cầu Charles
Cầu Charles và lâu đài Prague về đêm. Thống kê theo phương pháp dự đoán cho biết có khoảng 18 triệu bức ảnh giống thế này
Đồng hồ con gà
Bên cạnh cầu Charles, đồng hồ con gà cũng là một biểu tượng của Prague. Thật ra tên khoa học là Staromestska Radnice (Prague astronomical clock) nhưng mọi người quen gọi là đồng hồ con gà cho thân thương, vì trên đồng hồ có một… con gà :). Vì đây là một địa điểm must-see ở Prague nên lúc nào cũng đông, đặc biệt là lúc chuẩn bị chuyển giờ (6:00, 7:00…). Hôm đó mình chứng kiến hàng chục người đứng đợi 10 hoặc 15 phút dưới mưa chỉ để chờ xem đồng hồ sẽ hoạt động thế nào khi tới 6:00 chiều. Thật ra thì cũng hay đấy, nhưng vì nó được PR nhiều quá làm kỳ vọng của người thăm quan được đẩy lên cao, nên đa phần là đám đông sẽ giải tán sau mấy tiếng “ồ ồ” và vỗ tay kiểu thất vọng “hết rồi”. Cũng phải nói thêm, chiếc đồng hồ này được làm từ thế kỷ 15, là một trong 3 chiếc đồng hồ astronomical cổ nhất còn hoạt động trên thế giới, thì như vậy cũng đã ấn tượng lắm rồi.
Rất nhiều người đứng cả chục phút dưới mưa để biết đồng hồ con gà hoạt động thế nào
Nếu có thời gian, đi vào bên trong nhà thờ, trèo lên đỉnh và nhìn toàn cảnh thành phố thì cũng tuyệt lắm nhưng lúc nào cũng có một hàng dài khách du lịch đứng chờ.
Địa điểm đẹp để chụp ảnh cưới đấy chứ? Chụp trộm cô dâu nhà người ta
Lâu đài Prague
Lâu đài Prague nằm cách khu old town bởi dòng sông Vitava, qua cầu Charles, được xây dựng từ thế kỷ thứ 9. Trong khi Prague với old town nhỏ nhắn, những con phố, nhà thờ đều xinh xắn (so với những nước lân cận) thì lâu đài Prague đã từng là lâu đài lớn nhất thế giới. Đúng ra thì đây là một tổ hợp lâu đài, kiểu kiến trúc Gothic và đẹp thì không có gì phải bàn rồi.
Trên đường lên lâu đài từ cầu Charles, mình vô tình tìm được một địa điểm tuyệt đẹp. Một quán cafe rất nhỏ chỉ đủ kê 2 cái bàn bên ngoài, nằm chênh vênh bên sườn đồi. Trong một buổi chiều đẹp, gọi một ly cafe, nhìn toàn cảnh Prague qua khói thuốc và nghe tiếng violin vọng từ đường phố qua Besame Mucho và Yesterday thấy thật yên bình làm sao. Đến giờ vẫn mong có nhiều nhiều cảm giác như lúc đó.
Coffee in garden xinh xắn và người nghệ sỹ chơi violin, “hold me my darling and say that you’ll always be mine..”
Bảo tàng
Ở Prague có nhiều bảo tàng lắm: Bảo tàng kỹ thuật, bia… là những bảo tàng xịn nhưng tiếc là mình lại không đi được. Còn loanh quanh old town thì cóvô vàn cái gọi là “bảo tàng” cho khách du lịch tò mò. Thôi thì đủ các thể loại: bảo tàng sex, bảo tàng phim,… toàn bảo tàng mini. Đến chocolate cũng có “bảo tàng” ở đây được thì phải nói là các bạn Séc biết làm du lịch lắm lắm. Vào xem chán chê, bỏ tiếp 15€ để tự tay làm lấy một thanh chocolate của riêng mình, và ăn thấy cũng ngon chẳng khác gì ngoài hàng, thấy mình cũng tài ghê cơ.
Một dạng bảo tàng mini
Theo mình, nếu đến Prague chơi thì nên thuê hotel ở Prague 1 hoặc 2, chính là loanh quanh khu old town để cho tiện, đi bộ cũng thoải mái, và giá cả cũng không chênh nhau nhiều lắm. Nhưng nếu chỉ đi bộ ở Prague, chúng ta có thể bỏ lỡ một điều thú vị: metro. Hệ thống tram và metro ở Séc thuộc dạng cổ nhất ở châu Âu nhưng lại cực hoành tráng, metro mà tới 3, 4 tầng liền, mỗi tầng lại cao, thang máy chạy dài không hết. Không biết sao ngày xưa các bạn có thể xây dựng hoành tráng được thế, đào gì mà rõ sâu. Nhưng có tàu thì hơi cũ rồi, chạy không êm lắm. Nếu tìm hiểu kỹ thì sẽ biết các bạn Séc rất có số má trong những phương tiện vận tải với hàng loạt công nghệ cân bằng, nghiêng xe bus (khi xe dừng, một bên được nghiêng xuống, tiện cho người khuyết tật đi lại)…
Kỷ niệm cuối cùng ở Prague khá thú vị, nửa đêm hai anh em lang thang trên quảng trường Con ngựa – nơi ăn chơi của đủ mọi giai tầng; và ghé vào Cabaret nổi tiếng, và nghe đâu là cabaret lớn nhất ở châu Âu. Mặc dù giá cả cũng chẳng cao, nhưng vì không phải một địa điểm must-see của mình nên khi cậu bán vé ra gạ, mình cũng chỉ hỏi vu vơ: “Tao xem qua thế nào, nếu ổn rồi mới quyết định mua vé có được không?”. Ai ngờ các bạn đồng ý luôn, dẫn mình đi qua 3 phòng với 3 dịch vụ khác nhau. Sau rồi mình cũng cảm ơn rồi giả bộ “giờ mới hơn 11h à, còn sớm quá, tao đi chơi đã rồi quay lại sau”, rồi hai anh em lại bar hopping tới gần sáng thì ra bus về. Và mình ghét nhất các bạn Prague ở chỗ này đây: đặt bảng điện tử trong phòng chờ của station rồi đóng cửa luôn, làm mình chẳng biết chuyến của mình giờ giấc nó ra sao nữa.
Thôi ghét rồi thì lại đi.
Bảo tàng ở quảng trường con ngựa. Nghe đâu đã sửa được 5 năm rồi, và… 10 năm nữa sẽ xong. Đến độ các bạn… xây luôn một cái bảo tàng khác ở bên cạnh để phục vụ du khách trong lúc tu sửa.